Hắn quy y với một vị thiền sư nọ. Hắn đi chùa cũng thường xuyên. Tin trời Phật.
Vị thiền sư hằng đêm tụng kinh và niệm danh hiệu đức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật là chính.
Hắn nghe người khác rỉ tai, nói và ca ngợi công hạnh của Phật A Di Đà. Nghe có lý, hắn bắt đầu âm thầm chống đối.
Cuối cùng, hắn bỏ chùa và rủ rê người khác bỏ chùa, đi tìm chùa nào có niệm danh hiệu Phật A Di Đà để tu học.
Vị thiền sư biết chuyện, nhưng ngài vẫn ung dung, cười cười và duy trì niệm danh hiệu bổn sư Thích Ca Mâu Ni Phật.
Sau năm năm học Phật, nghe giảng, hắn hiểu và ngộ ra. Hắn về chùa và quỳ trước mặt vị bổn sư xin sám hối và khóc…
Vị thiền sư mỉm cười và nói:
– Đứng dậy, đi nấu nước sôi pha trà cúng Bụt!
Hắn đáp: Mô Phật.
Từ ngày đó, hắn hình thành thói quen truy tìm nguồn gốc các bộ kinh văn.
(Trích: Truyện rất ngắn Nhặt Bóng Suy Tư, truyện 61)