Tình rơi
Lắm lời hoa mỹ tình rơi
Đọng trên chót lưỡi một thời ngây ngô
Nặng câu triết lý mơ hồ
Ngoái nhìn sót lại hoa khô bên thềm
Gửi hồn trôi giữa trời đêm
Nghe câu duyên nợ êm đềm lướt qua.
Gối mộng
Trở mình trên gối nhân duyên
Bao nhiêu mộng ảo não phiền ghé thăm
Gối tay lên ánh trăng rằm
Hồn lìa khỏi xác cung Hằng ngẩn ngơ
Chạm vào ngữ nghĩa vần thơ
Mộng tan gối chiếc thẩn thờ cô đơn.
Tri ân
Buông tay rũ bỏ kiếp người
Quay đầu gởi lại nụ cười tri ân
Nhân gian duyên phận nếu cần
Nương theo hoa nắng dương trần gặp nhau.
Lỡ lầm
Lỡ lầm trót đã trao nhau
Mỗi người một nửa nỗi đau với đời
Lỡ lầm một nửa nụ cười
Ghép hai nửa lại khác người trần gian
Lỡ lầm hai chữ gian nan
Vận vào cốt cách phá tan chính mình.
Cánh diều hoàng hôn
Nương nhau làm đẹp hoàng hôn
Gió ngưng diều bị đoạt hồn rơi nhanh
Có khi lên thác xuống gành
Phần đời còn lại cũng đành vậy thôi
Cố tìm cho được “cái tôi”
Gặp nhau trao kết những lời tri âm.