Áo tôi vàng
em cài lên hoa trắng.
màu trinh nguyên,
màu mẹ đã qua đời.
Tôi không khóc
khi áo cài hoa trắng.
vì trong hoa
tôi thấy mẹ tôi cười.
Áo tôi vàng
em cài tình hoa trắng.
tình trinh nguyên,
tình của mẹ ngày xưa.
Tôi không khóc
khi nhận tình hoa trắng.
vì là hoa
ngày trước mẹ tôi yêu.
Áo tôi vàng
em cài lên hoa trắng.
Giữa mùa trăng
hiếu hạnh nhớ về nguồn.
Tôi không khóc
khi áo cài hoa trắng.
Vì mùa trăng
mùa mẹ bước lên ngôi.
Áo tôi vàng
em cài lên hoa trắng.
Màu trắng thơm
màu mẹ đẹp tuyệt vời.
Tôi không khóc
khi áo cài hoa trắng.
Vì trong hoa
tôi thấy mẹ ngàn nơi.
Áo tôi vàng
em cài lên hoa trắng.
Đóa hoa xưa
ngày mẹ xới đất trồng.
Giữa những ngày
mưa chang và nắng quái.
Giữa biển cồn
đời mẹ hóa thành bông.
Đời của mẹ
đã hóa thành hoa trắng.
Hoa thơm tươi,
hoa thanh bạch, mẹ ơi!
Tình của mẹ
là tình bông hoa trắng.
Tình thiêng liêng
lồng lộng giữa đất trời.
(Trích tập thơ: Sương Đọng Ven Trời – Tác giả: Tuệ Nguyên – Thích Thái Hòa)
Giữa mùa trăng
hiếu hạnh nhớ về nguồn.
Tôi không khóc
khi áo cài hoa trắng.
Vì mùa trăng
mùa mẹ bước lên ngôi.
Áo tôi vàng
em cài lên hoa trắng.
Màu trắng thơm
màu mẹ đẹp tuyệt vời.
Tôi không khóc
khi áo cài hoa trắng.
Vì trong hoa
tôi thấy mẹ ngàn nơi.
Áo tôi vàng
em cài lên hoa trắng.
Đóa hoa xưa
ngày mẹ xới đất trồng.
Giữa những ngày
mưa chang và nắng quái.
Giữa biển cồn
đời mẹ hóa thành bông.
Đời của mẹ
đã hóa thành hoa trắng.
Hoa thơm tươi,
hoa thanh bạch, mẹ ơi!
Tình của mẹ
là tình bông hoa trắng.
Tình thiêng liêng
lồng lộng giữa đất trời.
(Trích tập thơ: Sương Đọng Ven Trời – Tác giả: Tuệ Nguyên – Thích Thái Hòa)