Thiền sinh sau một thời gian học hỏi, nghiên cứu kinh luận, hôm nay đến gặp thầy để mong được ấn tâm: Bạch thầy con đã sẵn sàng xuống núi.
Thầy: Ông hãy đọc một bài kệ ta nghe.
Thiền sư:
Đỉnh cao của âm thanh là im lặng
Đỉnh cao của vẻ đẹp là vô ngôn
Đỉnh cao của hạnh phúc là an lạc
Đỉnh cao của giải thoát là thiền định.
Thầy: Thiền định là gì?
Thiền sinh: Bạch thầy, thiền là vọng tưởng không khởi, định là thấu rõ bản tâm.
Thầy: Bản tâm của ông là gì?
Thiền sinh: …
Thầy: Vậy ông hãy tiếp tục thiền định hoặc là mang bản tâm của ông để lại bầu bạn uống trà với ta trước khi ông xuống núi.