Đưa người lên đỉnh Linh sơn
Ngắm hoa diệu pháp ngời bên nắng hồng
Ngờ đâu trong cõi sắc không
Niêm hoa vi tiếu bỗng thành trường ca.
Núi xưa như ngọn bút ngà
Biển như mực thắm, nắng là đài gương
Đêm nao trong khói trầm hương
Chép lời kinh báu chân thường nguyên sơ
Hoá thành thoáng một giấc mơ
Mới hay Bảo sở lối về nơi ta
Tỉnh, mê chỉ một sát na
Thánh, phàm chỉ một nụ cười tử sinh.
Mới hay trong cõi nhục vinh
Bao thân Cùng tử điêu linh lạc loài
Tháng năm nhà lửa rong chơi
Chiều nao toé trắng thấy đời mong manh
Sáng nay đứng giữa trời thanh
Nghe lòng tĩnh lặng bên dòng linh quang.
Núi rừng cô tịnh thanh nhàn
Pháp âm thuở ấy còn vang bên đời
Bóng Người giữa chốn xa khơi
Lời Người còn mãi bên trời uyên nguyên
Chắp tay dâng một lời nguyền
Cầu cho nhân loại gặp thuyền thanh lương
Người người về chốn chân thường
Liên hoa diệu pháp mười phương thấm nhuần
Đời thôi sóng gió trầm luân
Sen tâm chợt nở bên thềm chân như.