Xưa vua Đường Thái Tông bạch Thầy Huyền Trang rằng:
“Trẫm có ý nguyện trai Tăng cúng dường, ngặt nỗi thấy chư Tăng nhiều phần ít đức hạnh, như thế thì làm sao?”
– Thầy Huyền Trang đáp:
Núi Côn có ngọc lẫn cùng sỏi đá, sông Lệ sinh vàng, chẳng phải hoà với cát bùn sao? Đất đá, cây cối chạm trổ thành Phật, nếu kính lạy thì phúc đức sinh; đồng, chì, thiếc tạo nên tượng cốt, nếu hủy hoại thì có tội. Rồng tuy còn nằm dưới đất bùn, tuy chưa thể làm mưa, nhưng muốn cầu mưa phải cầu rồng đất. Phàm Tăng tuy không thể ban phúc nhưng muốn tu phúc thì phải kính phàm Tăng.
– Vua Thái Tông hoảng hốt bạch rằng: Từ nay về sau, Trẫm dù thấy một vị Sa di nhỏ cũng kính như Phật vậy!
Vua Thái Tông tự đủ phước đức nên chỉ một lời dạy bảo của thầy Huyền Trang mà được tỉnh ngộ. Đời nay mắt phàm phu chúng sinh thấy dăm mươi phàm Tăng không uy nghi giới luật Tăng tướng đã vội buông lời thô mắng phỉ báng Đạo pháp. Nghiệp đâu có tự ai gieo cho mình bao giờ…!