Nhặt bóng suy tư – truyện số 7 và 8

Tác giả: Phương Nhã Ka

7 – Hắn đau đầu
 
Miệng hắn nói tứ đại giai không, ngũ ấm vô ngã. Thuộc lòng. Trả bài rất tốt. Người nghe cho điểm tuyệt đối.

Hôm rồi, bỗng dưng hắn đau đầu. Đau như búa bổ. Không hiểu vì sao. Bởi hắn lì? Hay nghèo không tiền, nên không đi bệnh viện, thì chỉ có trời mới biết.

May cho hắn cơn đau đầu đùa với hắn mười giờ đồng hồ rồi tha.

Bây giờ hỏi hắn tứ đại mấy không, hắn cười hiền.

Hỏi đến ngũ ấm mấy ngã, hắn đáp: 

– Hôm nay ba mươi, đi cắm hoa cúng Phật, tối nay giảng kinh và sám hối.

Hôm nay hắn giảng kinh Phật thuyết A Di Đà.

Không biết giảng xong có đi chơi cùng Di Đà?

Chờ tin tức hắn qua Facebook.

8 – Tại sao cười vậy?

Có người tới chùa rủ rê đi làm nhiều việc tốt. Đi nấu cháo, nấu cơm tình thương. Đi cứu trợ. Đi ủy lạo. Đi cứu đói. Đi thăm trại phong. Đi xây nhà tình nghĩa, tình thương. Đi xây cầu. Đi xây trường. Đi xây bệnh viện… nhiều lắm.

Trụ trì cười cười. 

– Ông thầy này lạ nhỉ. Rủ ông đi làm phước, ông không nói gì mà cứ cười. Tại sao cười? Cười cái gì vậy? 

Chuông điện thoại reo. Có người hỏi thế nào là phước hữu lậu và phước vô lậu. Trụ trì nói:

– Con tới chùa nhanh lên, phước đang chờ.

Nói xong trụ trì cầm chuông mõ đi.

Tôi hỏi: Đi đâu vậy?

– Đi tụng đám ma. Trụ trì nói.

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *