Nhặt bóng suy tư – truyện số 71 và 72: Qua đời

Tác giả: Phương Nhã Ka

71 – Kinh sư

Thấy hắn thích ở chùa. Cha mẹ cho hắn ở hẳn trong chùa. Ngày qua ngày, thấm tương chao, hắn muốn xuất gia làm thiền sư.

Cha mẹ đồng ý. Hòa thượng bổn sư thế phát đặt cho tên Tầm Tâm.

Sau 40 năm “tầm tâm” chưa được nên cũng buồn.

Đến năm năm mươi tuổi, Tầm Tâm không muốn làm thiền sư nữa mà chuyển sang làm kinh sư chuyên nghiệp (thầy cúng chuyên nghiệp).

Từ đó cuộc đời Tầm Tâm thay đổi. Đi nhiều hơn, được cái phàm phu nhiều hơn.

Do nhiều gia đình mời cúng tụng, lâu ngày cạn hơi. Nghe đâu đã viên tịch vì lao phổi.

72 – Qua đời

Mặc dầu nhà nghèo, con đông nhưng cha mẹ hắn rất ngưỡng mộ và sùng kính đạo Phật.

Cha mẹ cho hắn đi tu, trước là thay đổi nghiệp cũ, sau đó làm gương cho đàn em, báo hiếu song thân, hoằng dương Phật pháp, làm lợi ích cho nhân thiên.

Hắn được vào chùa tu tập, học hành đàng hoàng, thậm chí đi du học.

Về nước nhận chùa giảng pháp, Phật tử quy tụ đông đảo. Hắn thấy có một vài vị thiền sư tạc tượng gỗ, tượng đá, tượng đồng cho chính mình lúc còn sống. Hắn quyết định kêu thợ tới làm cho mình tượng bằng bạc.

Cha mẹ lâu ngày vào thăm chùa, thăm con, thấy tượng bạc hoành tráng, bà mẹ vừa khóc vừa nói:

– Thầy đua đòi quá!

Về lại nhà, bà mẹ đổ bịnh rồi qua đời. Hắn buồn. Tượng bạc chân dung hắn đổi màu, xám xịt.

 

 

 

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *