Quyết…
Quyết là quyết để tu hành
Không manh tâm địa cướp dành “giang sơn”
Nếu mai “quyết” đã nhạt dần
Ma vương kết bạn thánh thần đi xa
Lần tìm trong cõi Ta Bà
Dỡ dang chữ “quyết” ai là tri âm ?
Lựa chọn…
Tôi mang tài sản cuộc đời
Đặt vào canh bạc như thời gian qua
Một là cầm nắm sơn hà
Bằng không hái vội cành hoa bên đường
Cả hai thiếu một tình thương
Có chăng lựa chọn con đường vô tư ?
Người đi xa lắm cũng ừ
Kẻ gieo số phận chần chừ rồi thôi
Giờ đây… ồ đã hiểu rồi
Đường tôi lại cũng mình tôi tôi mình.
Yên bình một cõi riêng tư
Đôi chân nhẹ bước người xưa hiện về
Hồn nhiên vẻ đẹp ” chân quê”
Ưu phiền vĩnh biệt si mê xa dần
Rời đi lòng cứ bần thần
Phương dung chùa cổ một lần yêu thương.
Tình xứ Nghệ
Tình em xứ Nghệ ngóng trông
Ra được đất Bắc sao không về làng?
Có người mong được gặp chàng
Giang sơn cất giữ lỡ làng đã lâu.
Cơ may!
Lang thang đất Bắc vài ngày
Cơ may có đến lần này hay không?
Nếu… mà… lại chẳng uổng công
Phương Nam chờ đợi, gọi, trông… người về.
Tò mò
Thầy ơi… con muốn tò mò
Phương Nhã Ka đó là cô hay chàng?
Thưa rằng : chừ nói mần răng
Kiểm tra giới tính biết chàng hay o
Hỏi xem người ấy có cho
Kiểm xong là biết khỏi lo… Cười cười !!!
Phương Nam được rét hôn lên
Khiến người e thẹn làm nên má hồng
Sau khi mọi việc đã xong
Trở về bản xứ nhận không ra chàng
Dường như có tiếng “càm ràm”
Mặt đen tại bởi cô nàng ấy thôi
Nói chi cũng chuyện đã rồi
Im hơi lặng tiếng mình tôi ngồi cười.
Trốn chạy
Trời lạnh sơn nữ vào hang
Còn người ngớ ngẩn cứ lang thang tìm
Gió lạnh khẻ đụng vào tim
Nhói lên rất nhẹ cánh chim chiều về.
Khóc
Buồn vui một chút đê mê
Trộn vào nỗi nhớ gối kê đầu giường
Thêm vào gia vị yêu thương
Nghẹn ngào tiếng nấc trời sương giăng mờ.
Chúc mừng sinh nhật
Tôi dự định chúc mừng sinh nhật em
Nhưng không quen nói những lời có cánh
Đành lặng im! ngắm nhìn qua hình ảnh
Lòng thầm vui vì em đã trưởng thành.